Nhấn vào mũi tên để hiển thị chuyên mục con hoặc nhấn vào tiêu đề để lọc theo chuyên mục cha
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất?
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất? Tầm quan trọng của đọc sách đối với sự phát triển bản thân ra sao
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất?
>> Xem thêm: Bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 1?
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất như sau:
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 - Đề thi dành cho học sinh tiểu học và trung học cơ sở
Câu 1: Viết tiếp lời cho một tác phẩm mà em đã đọc nhằm lan tỏa tình yêu đọc sách, thông qua đó khơi dậy trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội và nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước, con người Việt Nam. Viết tiếp truyện ngắn "Lão Hạc" (Nam Cao Từ sau khi lão Hạc mất, trong tôi vẫn chưa nguôi nỗi day dứt. Lão đã ra đi trong nghèo khổ, cô độc nhưng giữ nguyên vẹn nhân cách, lòng tự trọng và tình thương với con. Cái chết của lão khiến tôi – ông giáo – không chỉ xót xa, mà còn suy nghĩ nhiều hơn về cuộc đời, về con người, và về chính bản thân mình. Tôi đã bắt đầu tìm đến những cuốn sách không phải chỉ để giết thời gian, mà để tìm câu trả lời cho những trăn trở ấy. Tôi đọc nhiều hơn, và tôi bắt đầu hiểu. Tôi hiểu tại sao lão Hạc, dù nghèo khổ đến tận cùng, vẫn không nhận sự giúp đỡ từ bạn bè, vẫn giữ gìn mảnh vườn nhỏ cho con trai, vẫn dằn vặt và đau đớn khi phải bán cậu Vàng. Trong sự khắc nghiệt của cuộc sống, phẩm giá con người càng trở nên quý giá và lấp lánh. Từ những trang sách, tôi nhận ra rằng không chỉ lão Hạc, mà còn biết bao con người Việt Nam khác đã sống như thế – âm thầm, hy sinh, cao đẹp mà khiêm nhường. Sách dẫn tôi đi qua những cuộc đời và số phận, từ chị Dậu vùng dậy chống lại sự áp bức trong “Tắt đèn”, đến bé Thu trong “Chiếc lược ngà” với tình yêu cha sâu sắc, đến ông Sáu – người cha cả đời mong mỏi con gái nhận ra mình. Rồi đến những cô gái thanh niên xung phong nơi chiến trường trong “Những ngôi sao xa xôi”, những người lính trong “Lặng lẽ Sa Pa”, họ đều âm thầm góp phần vào sự yên bình hôm nay. Đó đều là những con người bình thường mà phi thường, như lão Hạc – sống tử tế, sống trọn vẹn với lòng mình, với người thân và với đất nước. Nhờ đọc sách, tôi bắt đầu nhìn rõ hơn trách nhiệm của chính mình – không thể sống chỉ để tồn tại. Phải sống có lý tưởng, phải sống để cống hiến, dù là những điều nhỏ bé nhất. Tôi bắt đầu chăm sóc gia đình nhiều hơn, biết quan tâm đến mẹ, đến người hàng xóm già yếu, biết nhường nhịn bạn bè, biết suy nghĩ trước khi nói một lời có thể làm tổn thương người khác. Sách giúp tôi yêu hơn mảnh đất mình đang sống. Tôi không còn thấy làng quê là nghèo nàn hay buồn tẻ như trước nữa, mà nhận ra từng gốc rạ, con đường đất, từng mái nhà cũ kỹ đều gắn với ký ức, với những câu chuyện, với lòng người Việt Nam qua bao thế hệ. Tôi hiểu rằng tình yêu quê hương không nhất thiết phải là điều gì đó to lớn – đôi khi chỉ là giữ sạch con ngõ nhỏ, giúp đỡ người dân trong làng, hay đơn giản là lan tỏa những câu chuyện đẹp mà sách mang lại. Tôi mong các bạn trẻ cũng sẽ tìm đến sách như tôi đã từng. Bởi sách không chỉ dạy ta kiến thức, mà còn dạy ta làm người. Và từ những câu chuyện giản dị nhưng đầy nhân văn ấy, tình yêu con người, tình yêu đất nước sẽ lớn lên trong lòng ta một cách tự nhiên nhất. Viết tiếp truyện "Chiếc lược ngà" – từ góc nhìn của bé Thu Từ sau ngày ba hy sinh, tôi mới thấu hiểu hết tình cảm cha dành cho mình. Chiếc lược ngà đã trở thành vật báu trong lòng tôi – không chỉ là món quà cuối cùng ba để lại, mà còn là minh chứng cho tình thương cha con mãnh liệt vượt lên cả bom đạn chiến tranh. Mỗi lần ngắm chiếc lược, tôi như thấy ba hiện về – dáng người cao gầy, giọng nói ấm áp, ánh mắt buồn thương nhưng chan chứa tình yêu. Sau này lớn lên, tôi thường tìm đến những cuốn sách kể chuyện về thời chiến, về những người lính như ba, những người cha, người anh đã lặng thầm cống hiến tuổi xuân cho đất nước. Tôi đọc "Đồng chí", "Bài thơ về tiểu đội xe không kính", rồi "Mãi mãi tuổi hai mươi"… Trong những trang sách ấy, tôi gặp lại bóng dáng ba – những người lính bình dị mà cao cả, hy sinh thầm lặng mà vĩ đại biết bao. Sách giúp tôi nhận ra: yêu thương cần được thể hiện khi còn có thể. Sách cũng dạy tôi biết sống có trách nhiệm hơn với gia đình, với quê hương – như ba tôi đã từng. Tôi học chăm hơn, sống tử tế hơn, và luôn giữ lòng biết ơn với quá khứ, để tiếp nối và gìn giữ những giá trị tốt đẹp mà thế hệ đi trước đã để lại. Chiếc lược ngà không chỉ chải tóc tôi ngày bé, mà còn gỡ rối những sợi dây tình cảm trong lòng, giúp tôi lớn lên – không chỉ là một cô bé biết nghe lời, mà là một con người biết yêu thương và sống có trách nhiệm. >> Xem thêm Viết tiếp lời cho một tác phẩm mà em đã đọc nhằm lan tỏa tình yêu đọc sách hay nhất? Câu 2: Em hãy xây dựng kế hoạch hành động nhằm phát triển văn hóa đọc cho bản thân và cộng đồng, đặc biệt đối với trẻ em ở vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc thiểu số, trẻ em khuyết tật chữ in? (Nêu được mục tiêu, đối tượng hưởng lợi, nội dung công việc thực hiện, dự kiến kết quả đạt được). Trong thời đại ngày nay, khi công nghệ phát triển mạnh mẽ, việc giữ gìn và phát triển văn hóa đọc là điều vô cùng cần thiết. Đọc sách không chỉ giúp con người mở mang tri thức mà còn nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách. Là một học sinh trung học cơ sở, em nhận thấy bản thân cần có những hành động cụ thể để rèn luyện thói quen đọc sách và lan tỏa tinh thần đó đến cộng đồng, đặc biệt là với trẻ em ở vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc thiểu số và trẻ em khuyết tật chữ in. Trước tiên, mục tiêu của kế hoạch này là xây dựng thói quen đọc sách cho chính bản thân em, từ đó lan tỏa tình yêu với sách đến mọi người xung quanh. Em muốn góp phần nhỏ bé của mình để giúp các em nhỏ ở vùng khó khăn có cơ hội tiếp cận với sách vở, tri thức, từ đó khơi dậy ước mơ và ý chí vươn lên trong học tập. Đối tượng hưởng lợi từ kế hoạch này là học sinh trong trường, người dân ở địa phương em và đặc biệt là trẻ em ở những nơi còn nhiều thiếu thốn như vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc thiểu số và trẻ em khuyết tật chữ in – những em nhỏ gặp khó khăn trong việc tiếp cận sách và tài liệu học tập. Để thực hiện kế hoạch này, em sẽ bắt đầu từ chính bản thân mình. Em sẽ đặt mục tiêu đọc sách mỗi ngày ít nhất 30 phút, lựa chọn những cuốn sách bổ ích và ghi chép lại những điều em học được. Sau đó, em sẽ chia sẻ nội dung các cuốn sách hay với bạn bè, thầy cô, thậm chí viết bài cảm nhận để dán lên bảng tin của lớp, của trường. Bên cạnh đó, em sẽ tham gia các hoạt động đọc sách do nhà trường tổ chức, đồng thời đề xuất xây dựng các buổi đọc sách chung cho các bạn nhỏ tuổi hơn hoặc các bạn gặp khó khăn trong đọc hiểu. Em cũng sẽ vận động bạn bè, người thân quyên góp sách cũ còn tốt để lập tủ sách tặng cho các em nhỏ ở vùng sâu, vùng xa. Nếu có cơ hội, em mong muốn cùng các cô chú tình nguyện viên đến những nơi khó khăn để tặng sách và tổ chức các buổi đọc sách, kể chuyện, giúp các em tiếp cận với sách một cách gần gũi và vui vẻ hơn. Ngoài ra, em cũng mong muốn cùng mọi người chuyển một số sách truyện thành sách nói hoặc bản chữ nổi dành cho các em khuyết tật chữ in. Em tin rằng nếu thực hiện được những việc làm trên, em sẽ rèn luyện được cho mình thói quen đọc sách mỗi ngày, nâng cao kiến thức và kỹ năng sống. Đối với cộng đồng, đặc biệt là trẻ em thiệt thòi, các em sẽ có thêm cơ hội tiếp cận với tri thức, nuôi dưỡng tình yêu với sách và có thêm động lực học tập. Văn hóa đọc vì thế sẽ dần được lan tỏa, giúp cộng đồng cùng nhau phát triển theo hướng tích cực hơn. Tóm lại, phát triển văn hóa đọc không phải là điều gì quá lớn lao, mà bắt đầu từ những hành động nhỏ nhưng ý nghĩa. Em hy vọng rằng với kế hoạch của mình, bản thân sẽ tiến bộ hơn từng ngày và có thể góp một phần nhỏ bé để thắp sáng ước mơ cho những em nhỏ còn nhiều thiếu thốn. Chỉ cần mỗi người cùng góp sức, văn hóa đọc sẽ ngày càng được phát huy và lan rộng trong cộng đồng. |
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 - Đề thi dành cho học sinh phổ thông và sinh viên
Câu 1: Anh (chị) hãy sáng tác một tác phẩm văn học (truyện ngắn) nhằm lan tỏa tình yêu đọc sách, thông qua đó khơi dậy trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội và khát vọng xây dựng đất nước thịnh vượng, phồn vinh, văn minh, hạnh phúc. Tên truyện ngắn: Trang sách bên cửa sổ Trời mưa rả rích từ sáng. Gió lùa nhẹ qua khe cửa làm mấy tờ giấy trên bàn học xô lệch. Căn phòng nhỏ nơi tôi sống cùng bà ngoại dường như càng thêm trầm mặc trong ngày mưa. Tôi tên là An, học lớp 9 ở một trường huyện nhỏ. Bà ngoại nuôi tôi từ nhỏ vì ba mẹ tôi đi làm ăn xa tận miền Nam. Cuộc sống ở quê tuy đơn sơ, nhưng tôi luôn thấy yên bình – nhờ tình thương của bà, và cả những trang sách cũ kỹ bên khung cửa sổ kia. Góc bàn học là nơi tôi quý nhất. Ở đó có một giá sách bằng gỗ, xỉn màu theo năm tháng, nơi chứa đầy những cuốn sách mà bà tặng tôi, bạn bè cho, hay tôi xin được từ thư viện trường. Tôi yêu từng quyển, từng trang giấy ố vàng. Bởi mỗi lần đọc, tôi như bước vào một thế giới khác – nơi tôi được sống với những ước mơ lớn hơn cả cánh đồng quê tôi. Tôi nhớ lần đầu đọc "Đất rừng phương Nam", tôi đã khóc khi An – cậu bé cùng tên – sống giữa rừng U Minh, kiên cường và gan dạ. Rồi tôi đọc “Tuổi thơ dữ dội”, thương biết bao những người bạn nhỏ hy sinh vì Tổ quốc. Tôi cũng thích cả những cuốn sách khoa học, những bài viết kể về người trẻ Việt Nam sáng chế robot, khám phá vũ trụ, đưa trí tuệ Việt ra thế giới… Từ những trang sách, tôi bắt đầu mơ. Tôi mơ mình sẽ trở thành một kỹ sư – không phải chỉ để thoát nghèo, mà để giúp quê hương mình đổi khác: đường làng không còn lầy lội, trẻ em không phải bỏ học vì trường xa, người già được chăm sóc bằng những máy móc thông minh. Một buổi chiều, khi tôi vừa gấp cuốn “Người truyền ký ức”, bà ngoại ngồi bên khẽ nói: – Mỗi người đều là một trang sách, cháu à. Quan trọng là cháu sẽ viết gì lên trang sách đời mình. Câu nói ấy khiến tôi suy nghĩ rất lâu. Tôi bắt đầu cố gắng nhiều hơn: dậy sớm học bài, phụ bà nấu cơm, tham gia đội tình nguyện đi nhặt rác quanh làng vào cuối tuần. Tôi hiểu rằng yêu nước không phải điều gì to tát. Đó là khi ta sống tử tế mỗi ngày, biết ơn những người đi trước, và biết nỗ lực vươn lên vì những người bên cạnh. Mùa hè năm đó, tôi viết một bài luận về "Sách và ước mơ Việt Nam", kể về hành trình đọc của mình. Bài viết được chọn đăng trên tạp chí tuổi học trò. Cô giáo gửi cho tôi bản in đầu tiên, tôi mang về ép plastic rồi đặt trang trọng trong góc bàn học. Hôm ấy, trời cũng mưa nhẹ. Tôi nhìn ra cửa sổ, thấy những hạt mưa long lanh trên lá, lòng rưng rưng một cảm xúc khó tả. Tôi đã lớn lên cùng sách – không phải để thành người biết nhiều chữ, mà để biết sống sao cho có nghĩa. Tôi tin rằng, rồi sẽ có nhiều đứa trẻ như tôi – từ những làng quê yên ả, từ những căn phòng nhỏ bên hiên mưa – sẽ bước ra thế giới với hành trang là những trang sách và trái tim đầy mơ ước. Và đất nước này, rồi sẽ thịnh vượng không chỉ vì có công nghệ, có nhà cao tầng… mà vì có những con người biết sống vì nhau, sống có lý tưởng, sống với tình yêu lớn dành cho quê hương mình. Tên truyện ngắn: Những trang sách màu nắng Những ngày đầu hè, nắng bắt đầu phủ vàng lên con đường đất nhỏ dẫn vào làng tôi. Gió khẽ lay những cánh phượng đầu tiên trên sân trường, làm rơi xuống vai áo tôi vài cánh hoa đỏ thắm. Tôi tên là Minh, học sinh lớp 8 của một trường trung học cơ sở vùng bán sơn địa. Câu chuyện tôi sắp kể không bắt đầu bằng điều gì quá lớn lao, mà từ một túi sách cũ đặt trước cổng trường. Chiếc túi ấy được cô Hạnh – giáo viên Ngữ văn – mang đến vào một buổi sáng đầu tuần. Cô đặt nó lên bàn giáo viên, ánh mắt sáng rực: – Đây là món quà từ một thư viện sách thiện nguyện ở thành phố. Các em có thể đọc bất cứ cuốn nào mình thích. Tôi bước đến, rụt rè mở túi. Những cuốn sách cũ được bọc bìa cẩn thận, có tên viết bằng bút mực màu xanh: “Cà phê cùng Tony”, “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”, “Dế Mèn phiêu lưu ký”, “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya”. Tôi bỗng thấy tim mình lặng đi khi cầm cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” – một cuốn sách tôi đã nghe tên từ lâu nhưng chưa từng có cơ hội đọc. Buổi trưa hôm đó, thay vì lướt điện thoại như mọi ngày, tôi ngồi lại dưới tán bàng sân trường, mở sách ra đọc. Mỗi dòng nhật ký như một nhịp đập trái tim của một người con gái yêu nước, yêu người và khao khát cống hiến. Tôi lặng người khi đọc những câu như: “Đừng sống hoài, sống phí nữa Trâm ơi!” – một lời tự nhắc của chị giữa ranh giới sống – chết của chiến tranh. Từ hôm ấy, tôi như bị hút vào thế giới của sách. Tôi mượn thêm “Totto-chan bên cửa sổ”, rồi đến “Những tấm lòng cao cả”, “Người mẹ câm”… Mỗi cuốn sách là một câu chuyện, một tấm gương sống. Có khi tôi thấy mình bật khóc, có khi tôi bỗng đứng dậy thu gom rác quanh trường, có khi lại lặng lẽ gọi điện hỏi thăm ông bà ngoại ở quê. Tôi nhận ra: sách không làm mình giàu có ngay, không giúp mình giỏi hơn ai trong một sớm một chiều. Nhưng sách cho tôi biết sống làm sao để thấy lòng mình không trống rỗng. Tôi thấy thương hơn người lao công, trân trọng hơn thầy cô, và biết nghĩ xa hơn – rằng nếu ai cũng sống tốt, sống có lý tưởng, đất nước này sẽ đẹp biết bao. Sau hè đó, tôi cùng cô Hạnh lập một góc sách nhỏ trong lớp. Mỗi bạn đóng góp một cuốn. Có bạn mang đến những truyện tranh cũ, có bạn chép lại truyện ngắn mình tự viết. Tôi cũng bắt đầu viết – những dòng đầu còn vụng, nhưng tôi viết bằng tất cả sự chân thành. Viết về bà ngoại, về người cha làm công nhân ngoài tỉnh, về ước mơ có một thư viện làng cho trẻ em quê tôi. Tôi không dám nói mình sẽ thay đổi cả thế giới. Nhưng tôi tin rằng, từ một trang sách đẹp, một hành động nhỏ bé, một ước mơ chân thành – chúng ta có thể bắt đầu làm cho thế giới này tốt hơn. Ngày tháng qua đi, trên giá sách lớp tôi có thêm nhiều tựa mới. Và trên gương mặt từng bạn, tôi thấy ánh sáng lấp lánh – thứ ánh sáng không đến từ điện thoại hay màn hình, mà đến từ những trang sách màu nắng – nơi nuôi dưỡng tâm hồn, mở lối cho những khát vọng sống đẹp, sống có ích, sống vì một Việt Nam ngày mai phồn vinh và hạnh phúc. >> Tìm ý cho đoạn văn nêu ý kiến tán thành việc lập câu lạc bộ đọc sách hay nhất? Câu 2: Anh (chị) hãy viết một sáng kiến, kinh nghiệm nhằm thúc đẩy việc đọc sách cho các đối tượng: người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn; người dân tộc thiểu số, người cao tuổi, người khuyết tật chữ in… (Nêu được mục tiêu, đối tượng hưởng lợi, nội dung công việc thực hiện, dự kiến kết quả đạt được. Khuyến khích những sáng kiến đã được áp dụng trong thực tiễn và có minh chứng) Sáng kiến: “Đọc sách không khoảng cách” – Mang tri thức đến với vùng khó khăn và nhóm yếu thế Trong bối cảnh đất nước đang chuyển mình mạnh mẽ theo xu hướng phát triển tri thức, việc lan tỏa văn hóa đọc đến mọi tầng lớp nhân dân, đặc biệt là các nhóm có ít điều kiện tiếp cận sách như người dân vùng biên giới, hải đảo, người dân tộc thiểu số, người cao tuổi và người khuyết tật, là một nhiệm vụ thiết yếu. Tuy nhiên, ở những địa bàn này, do điều kiện kinh tế, địa lý và nhận thức còn hạn chế, việc tiếp cận sách vẫn là điều xa xỉ. Chính vì vậy, sáng kiến “Đọc sách không khoảng cách” ra đời với mong muốn biến sách thành người bạn gần gũi, dễ tiếp cận, từ đó khơi dậy niềm yêu thích đọc sách, góp phần nâng cao dân trí và phát triển cộng đồng một cách bền vững. 1. Mục tiêu của sáng kiến Sáng kiến “Đọc sách không khoảng cách” được xây dựng với các mục tiêu cụ thể sau:
2. Đối tượng hưởng lợi Đối tượng chính mà sáng kiến hướng tới bao gồm:
3. Nội dung công việc thực hiện Sáng kiến được triển khai với 4 nhóm giải pháp trọng tâm: a) Xây dựng “Trạm đọc cộng đồng” tại các điểm sinh hoạt dân cư Mỗi “trạm đọc” là một góc nhỏ được bố trí tại nhà văn hóa, trường học, trạm y tế xã, đồn biên phòng hoặc điểm sinh hoạt cộng đồng. Trong trạm có:
b) Tổ chức “Ngày đọc sách lưu động” định kỳ hàng tháng
c) Tăng cường số hóa tài nguyên sách phù hợp với người yếu thế
d) Huy động cộng đồng và nguồn lực xã hội
4. Dự kiến kết quả đạt được Nếu triển khai đúng định hướng, sáng kiến có thể mang lại các kết quả rõ rệt như:
Kết luận Sáng kiến “Đọc sách không khoảng cách” không chỉ là một giải pháp thúc đẩy văn hóa đọc, mà còn là hành động thiết thực thể hiện sự quan tâm đến công bằng tri thức cho mọi công dân. Việc triển khai đồng bộ, linh hoạt và sát thực tế sẽ giúp người dân dù ở bất cứ đâu – miền núi, biên giới, hải đảo hay mang trong mình những hạn chế về sức khỏe, trình độ – đều có cơ hội tiếp cận tri thức, mở rộng tư duy, thay đổi cuộc sống. Đó là con đường đưa văn hóa đọc trở thành nền tảng phát triển bền vững cho xã hội trong tương lai. |
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất nêu trên mang tính chất tham khảo!
>> Mẫu bài tuyên truyền Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam 2025?
>> Tìm ý cho đoạn văn nêu ý kiến tán thành việc lập câu lạc bộ đọc sách hay nhất?
Mẫu bài dự thi Đại sứ Văn hóa đọc 2025 đề 2 hay nhất? (Hình từ Internet)
Tầm quan trọng của đọc sách đối với sự phát triển bản thân?
Đọc sách quan trọng với sự phát triển bản thân vì nó là một trong những cách hiệu quả nhất để tiếp thu tri thức. Theo đó, tầm quan trọng của đọc sách đối với sự phát triển của bản thân như sau"
Mở rộng tri thức:
Đọc sách giúp tiếp cận kiến thức từ nhiều lĩnh vực như khoa học, lịch sử, văn hóa, tâm lý,... Nhờ đó, ta hiểu biết sâu và rộng hơn về thế giới xung quanh.
Rèn luyện tư duy:
Khi đọc, ta học được cách phân tích, phản biện và đánh giá vấn đề. Sách giúp phát triển tư duy logic, khả năng suy luận và ra quyết định.
Cải thiện kỹ năng ngôn ngữ:
Đọc nhiều giúp tăng vốn từ, cải thiện cách diễn đạt và viết lách. Đây là nền tảng quan trọng cho việc giao tiếp và học tập hiệu quả.
Tăng khả năng tập trung và kiên nhẫn:
Việc đọc một cuốn sách dài đòi hỏi sự chú ý và bền bỉ. Đây là cách tốt để rèn luyện tính kỷ luật và khả năng duy trì sự chú tâm.
Phát triển cảm xúc và nhân cách:
Sách, đặc biệt là sách văn học, giúp người đọc hiểu hơn về cảm xúc, học cách đồng cảm, yêu thương và sống có trách nhiệm.
Giảm căng thẳng, thư giãn tinh thần:
Đọc sách cũng là một hình thức giải trí nhẹ nhàng, giúp giảm stress và tạo cảm giác thư thái, nhất là khi đọc vào buổi tối hoặc cuối tuần.
Truyền cảm hứng sống và làm việc:
Nhiều cuốn sách mang lại động lực, ý tưởng mới, giúp người đọc có thêm năng lượng để vượt qua khó khăn và hướng đến mục tiêu cá nhân.
Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam là ngày nào?
Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam được quy định tại Điều 1 Quyết định 1862/QĐ-TTg năm 2021, cụ thể như sau:
Tổ chức “Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam” vào ngày 21 tháng 4 hằng năm trên phạm vi toàn quốc nhằm:
1. Khẳng định vị trí, vai trò và tầm quan trọng của sách đối với việc nâng cao kiến thức, kỹ năng, phát triển tư duy, giáo dục và rèn luyện nhân cách con người; khuyến khích và phát triển phong trào đọc sách trong cộng đồng, tạo dựng môi trường đọc thuận lợi; hình thành thói quen đọc sách trong gia đình, trường học, cơ quan, tổ chức; góp phần xây dựng xã hội học tập.
2. Tôn vinh người đọc, người sáng tác, xuất bản, in, phát hành, thư viện, lưu giữ, sưu tầm, quảng bá sách và các tổ chức, cá nhân có những đóng góp cho phát triển văn hóa đọc trong cộng đồng.
3. Nâng cao trách nhiệm của các cấp, các ngành, các cơ quan chức năng và các tổ chức xã hội đối với việc xây dựng và phát triển văn hóa đọc Việt Nam.
Theo đó, ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam được tổ chức vào ngày 21 tháng 4 hằng năm.
- Nội dung nêu trên được NhanSu.vn biên soạn và chỉ mang tính chất tham khảo, không thay thế cho các tư vấn chuyên sâu từ chuyên gia.
- Điều khoản được áp dụng (nếu có) có thể đã hết hiệu lực tại thời điểm bạn đang đọc. Quý khách vui lòng kiểm tra lại thông tin trước khi áp dụng.
- Mọi ý kiến thắc mắc về bản quyền, nội dung của bài viết vui lòng liên hệ qua địa chỉ email [email protected];