Mẫu bài văn cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất?

Những bài văn hay nhất về việc cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn? Nhiệm vụ và quyền hạn của trường học là gì?

Đăng bài: 19:00 07/04/2025

Mẫu bài văn cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất?

Bài bút ký "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường, được viết vào năm 1981 và sau đó in trong tập bút ký cùng tên.

Tác phẩm là một bài tùy bút đầy chất trữ tình, mô tả vẻ đẹp của dòng sông Hương – một biểu tượng thơ mộng của xứ Huế. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương, đất nước và lịch sử văn hóa dân tộc.

Dưới đây là một số bài văn cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất có thể tham khảo.

Mẫu 1

Trong tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”, nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc họa dòng sông Hương không chỉ như một thực thể thiên nhiên, mà còn như một sinh thể mang tâm hồn, mang vẻ đẹp vừa dữ dội vừa trữ tình. Đặc biệt, đoạn văn miêu tả sông Hương ở thượng nguồn hiện lên đầy mạnh mẽ, hoang dại và quyến rũ, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.

Ở thượng nguồn, sông Hương được tác giả miêu tả như “một bản trường ca của rừng già”. Hình ảnh ấy gợi cảm giác dòng sông như một khúc nhạc dài, mang âm hưởng của núi rừng Trường Sơn hùng vĩ. Đó là vẻ đẹp tự nhiên, nguyên sơ, gắn bó mật thiết với thiên nhiên đại ngàn. Dòng sông “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn”, “mãnh liệt qua những ghềnh thác”, thể hiện sức sống mãnh liệt, sự phóng khoáng và cá tính tự do.

Tuy nhiên, sông Hương không chỉ mang vẻ đẹp dữ dội mà còn rất trữ tình và say đắm. Tác giả dùng hình ảnh so sánh đầy nữ tính: “như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại”. Qua đó, dòng sông hiện lên như một người con gái đẹp, đầy cá tính, hoang dã nhưng cũng rất quyến rũ. Cách nhân hóa dòng sông như một con người sống động là đặc trưng trong văn phong của Hoàng Phủ Ngọc Tường – vừa gợi cảm xúc gần gũi, vừa thể hiện tình yêu sâu sắc với dòng sông quê hương.

Đặc biệt, dù mang vẻ đẹp hoang dại và mãnh liệt, nhưng dòng sông Hương vẫn có một “nỗi nhớ khôn nguôi về một người tình”, để rồi từ đó rời bỏ rừng già, chuyển mình và chảy dịu dàng về thành phố Huế. Câu văn ấy không chỉ cho thấy dòng chảy vật lý của con sông, mà còn ẩn dụ cho hành trình của một con người: từ tuổi trẻ sôi nổi đến khi trưởng thành, biết yêu và hướng về cái đẹp, cái sâu lắng.

Tóm lại, qua đoạn văn miêu tả sông Hương ở thượng nguồn, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thể hiện tài năng miêu tả độc đáo, kết hợp giữa văn học và hội họa, âm nhạc và thơ ca. Sông Hương hiện lên không chỉ là một dòng sông cụ thể mà còn là một biểu tượng cho vẻ đẹp của thiên nhiên, con người và tâm hồn xứ Huế.

Mẫu 2

Văn học không chỉ là tiếng nói của cảm xúc, tâm hồn con người, mà còn là nơi ghi lại vẻ đẹp của thiên nhiên, quê hương đất nước một cách sống động và đầy nghệ thuật. Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, bài bút ký “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường được xem là một bản tình ca tha thiết về dòng sông Hương – biểu tượng thơ mộng của xứ Huế. Trong đó, hình ảnh dòng sông Hương ở thượng nguồn hiện lên đầy mãnh liệt, tự do và giàu chất thơ, là điểm mở đầu tuyệt đẹp cho hành trình nghệ thuật khám phá con sông huyền thoại này.

Ngay từ những dòng đầu, tác giả đã gọi sông Hương là “một bản trường ca của rừng già”. Cách ví von ấy đã mở ra một không gian rộng lớn, âm vang và đầy nhạc tính. Dòng sông không chỉ là một thực thể địa lý, mà còn là một sinh thể sống động mang linh hồn của đại ngàn Trường Sơn. Ở nơi thượng nguồn, sông Hương mang vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội và hoang sơ. Nó “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn”, “mãnh liệt qua những ghềnh thác”, thể hiện sức mạnh thiên nhiên và tinh thần tự do của dòng sông. Đây là giai đoạn “thơ trẻ” của sông Hương – sôi nổi, nhiệt huyết, không bị gò bó bởi bất kỳ khuôn khổ nào.

Hoàng Phủ Ngọc Tường – một người con gắn bó sâu sắc với xứ Huế, đã cảm nhận sông Hương như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Hình ảnh so sánh rất độc đáo và đầy sáng tạo này đã nhân cách hóa dòng sông, khiến nó trở thành một con người cụ thể: một cô gái có tâm hồn tự do, bản năng, nồng cháy. Sự “man dại” ở đây không phải là sự hỗn độn hay hung hãn, mà là vẻ đẹp nguyên sơ, chưa bị chế ngự, chứa đựng nguồn năng lượng nội tại mạnh mẽ. Cách dùng từ ngữ giàu hình ảnh, kết hợp giữa tự sự và trữ tình đã khiến cho sông Hương hiện lên vừa gần gũi vừa bí ẩn, khiến người đọc không khỏi bị cuốn hút.

Không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh sắc, nhà văn còn lồng vào dòng chảy của sông Hương một chiều sâu tâm linh và nhân văn. Dù sông Hương hoang dại, phóng khoáng ở thượng nguồn, nhưng trong lòng con sông ấy vẫn tiềm ẩn một “nỗi nhớ khôn nguôi về một người tình”. Đó là hình ảnh giàu tính biểu tượng: dòng sông như một người con gái đã yêu và luôn hướng về người tình chung thủy – chính là thành phố Huế. Vẻ đẹp ấy khiến dòng sông rũ bỏ bản ngã hoang dại để trở nên “dịu dàng và trí tuệ” khi nhập vào lòng thành phố. Phép nhân hóa tài tình ấy làm nổi bật mối quan hệ gắn bó giữa sông Hương và Huế – như một chuyện tình lãng mạn, đầy thiêng liêng và say đắm.

Có thể thấy, Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ đơn thuần miêu tả cảnh vật mà còn thổi hồn vào thiên nhiên, khiến dòng sông Hương trở nên sống động như một nhân vật nghệ thuật. Ngôn ngữ ông sử dụng giàu nhạc tính, giàu hình ảnh, kết hợp hài hòa giữa kiến thức địa lý, lịch sử và văn hóa. Đó là phong cách tùy bút trữ tình – chính luận đặc trưng, khiến tác phẩm không chỉ có giá trị thẩm mỹ mà còn mang tính triết lý sâu sắc về vẻ đẹp, về con người và quê hương.

Tóm lại, đoạn văn miêu tả sông Hương ở thượng nguồn trong “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” là một trong những phần hay nhất, thể hiện rõ phong cách nghệ thuật của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Dòng sông hiện lên với tất cả sự hoang dại, mãnh liệt, tự do, như một con người mang đầy cá tính và tâm hồn. Qua đó, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên xứ Huế, mà còn hiểu hơn về tình yêu quê hương da diết của người nghệ sĩ tài hoa.

Mẫu 3

Trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam, hiếm có bút ký nào lại lay động tâm hồn người đọc như “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Bằng một ngòi bút tài hoa, sâu lắng và đầy chất thơ, nhà văn đã làm sống dậy vẻ đẹp của dòng sông Hương – một biểu tượng văn hóa của xứ Huế mộng mơ. Trong hành trình khám phá vẻ đẹp của con sông này, đoạn văn miêu tả sông Hương ở thượng nguồn được xem như một nét chấm phá rực rỡ, một khúc dạo đầu đầy mê hoặc cho bản tình ca xứ Huế.

Sông Hương ở thượng nguồn hiện lên không chỉ là một dòng sông thông thường, mà là “một bản trường ca của rừng già”. Hình ảnh so sánh này không chỉ giàu chất nhạc mà còn đầy tính biểu tượng. Nó cho thấy sự giao hòa giữa thiên nhiên hoang sơ với cảm xúc nghệ sĩ của người viết. Dòng sông như một khúc nhạc dài ngân vang giữa núi rừng Trường Sơn, là hiện thân của thiên nhiên nguyên thủy, mang trong mình sức sống mãnh liệt, tự do và bí ẩn.

Hoàng Phủ Ngọc Tường đã miêu tả dòng chảy của sông Hương một cách đầy hình tượng và giàu chất hội họa: “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn”, “mãnh liệt qua những ghềnh thác”, rồi “vượt qua những đáy vực bí ẩn, những rừng thẳm âm u”. Mỗi chi tiết đều gợi lên hình ảnh sống động của một dòng sông đang mang trong mình tất cả sự mạnh mẽ, hoang dại và bản năng. Đó là vẻ đẹp của tự nhiên chưa bị thuần hóa, là khí chất của một thiếu nữ mang tâm hồn tự do, không chấp nhận sự khuất phục.

Đỉnh cao của nghệ thuật miêu tả chính là hình ảnh sông Hương được so sánh với “một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại”. Đây không phải là hình ảnh ngẫu nhiên. Cô gái Di-gan là biểu tượng cho sự phóng túng, đầy đam mê và bản năng, sống theo cảm xúc và không bị ràng buộc bởi quy chuẩn nào. Bằng phép nhân hóa và so sánh đầy tính nghệ thuật, tác giả đã biến dòng sông thành một con người sống động, mang tâm hồn riêng, tính cách riêng. Sông Hương không còn là dòng chảy đơn thuần nữa, mà trở thành một sinh thể nghệ thuật – một nàng thơ của xứ Huế, vừa hoang dại vừa dịu dàng, vừa dữ dội vừa đằm thắm.

Thế nhưng, điều khiến người đọc rung động không chỉ ở vẻ đẹp mạnh mẽ của sông Hương, mà còn ở chiều sâu tâm hồn mà con sông ấy mang trong mình. Giữa muôn trùng đại ngàn, dòng sông vẫn ẩn chứa “một nỗi nhớ khôn nguôi về một người tình”, để rồi từ đó, nó “rời rừng già, tìm đường về với thành phố”. Phép ẩn dụ tinh tế ấy đã nâng sông Hương từ một hình ảnh thiên nhiên thành một nhân vật mang tâm hồn nghệ sĩ – biết yêu, biết nhớ, biết dâng hiến. Sự chuyển mình từ hoang dại sang dịu dàng ấy không chỉ là thay đổi về hình thức, mà là một sự lựa chọn đầy chủ động, là hành trình trở về với tình yêu, với cái đẹp, với cội nguồn văn hóa – chính là cố đô Huế.

Cách viết của Hoàng Phủ Ngọc Tường là sự kết hợp giữa chất trí tuệ của một học giả, chất trữ tình của một nhà thơ và chiều sâu của một tâm hồn yêu quê hương da diết. Trong đoạn văn ngắn, ông đã vận dụng cả hội họa (màu sắc, không gian), âm nhạc (nhịp điệu, trường ca), điêu khắc (khối hình), để vẽ nên một bức tranh đầy sức sống về dòng sông Hương ở thượng nguồn. Không gian nghệ thuật ấy không chỉ làm say mê thị giác mà còn khơi gợi cảm xúc sâu thẳm trong lòng người đọc.

Có thể nói, sông Hương ở thượng nguồn là khởi điểm cho hành trình nghệ thuật khám phá vẻ đẹp của dòng sông trong tác phẩm. Nó là khúc mở đầu đầy phóng khoáng, gợi cảm hứng cho cả bản hùng ca – trữ tình mà Hoàng Phủ Ngọc Tường viết về Huế. Hình tượng dòng sông ấy không đứng yên như một chứng nhân, mà trở thành một phần hồn cốt của vùng đất này. Nhờ sông Hương, người đọc hiểu thêm về vẻ đẹp tâm hồn của con người Huế: mạnh mẽ mà dịu dàng, hoang dại mà sâu sắc, phóng khoáng mà thủy chung.

Tóm lại, bằng ngôn ngữ đậm chất thơ, bút pháp tài hoa và cảm xúc dạt dào, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thổi hồn vào sông Hương, biến nó thành một nhân vật có tâm hồn, có tình cảm, có khát vọng yêu và được yêu. Đoạn văn miêu tả dòng sông ở thượng nguồn không chỉ thể hiện rõ tài năng nghệ thuật của tác giả mà còn là minh chứng cho tình yêu sâu nặng với quê hương, với dòng sông của tuổi thơ, của lịch sử và văn hóa dân tộc. Sông Hương – từ thượng nguồn hoang dại đến khi nhập vào lòng Huế – chính là hành trình trở về với cái đẹp, với tâm hồn Việt.

Mẫu 4

Sông Hương – cái tên đã trở thành biểu tượng không thể thay thế trong tâm hồn người dân xứ Huế. Nó không chỉ là một dòng sông cụ thể chảy qua một vùng đất cụ thể, mà là linh hồn, là vẻ đẹp văn hóa, là ký ức và là cảm hứng nghệ thuật. Trong tùy bút “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”, nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã đưa người đọc du hành vào hành trình khám phá vẻ đẹp của con sông ấy. Và trong hành trình đó, sông Hương ở thượng nguồn hiện lên vừa hùng vĩ, vừa hoang dại, nhưng cũng rất đỗi thi vị và nên thơ.

Không giống như hình ảnh sông Hương trầm mặc khi chảy vào lòng thành phố Huế, ở thượng nguồn, con sông mang một vẻ đẹp khác – một vẻ đẹp mạnh mẽ, dữ dội, phóng khoáng và đầy bản năng. Nhà văn gọi đó là “bản trường ca của rừng già” – một cách hình dung không chỉ giàu nhạc tính mà còn đầy sức gợi. Sông Hương không còn là một dòng nước, mà là một bản nhạc ngân vang trong rừng núi Trường Sơn, là tiếng nói của thiên nhiên hoang sơ vọng lại qua từng vách đá, từng tán cây đại ngàn. Trong hình dung của nhà văn, dòng sông ấy “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc dưới chân những rừng thông u tịch”. Những hình ảnh giàu tính hội họa ấy khiến người đọc hình dung được sự sống động, dữ dội, nhưng đầy chất thơ của con sông nơi thượng nguồn.

Tuy nhiên, cái tài của Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ nằm ở sự miêu tả ngoại cảnh. Ông còn thổi vào dòng sông một tâm hồn, một tính cách, làm cho sông Hương trở thành một sinh thể có cảm xúc và khát vọng. Sự hoang dại của sông Hương được ông ví như một “cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại”. Cách ví von táo bạo, độc đáo này khiến người đọc cảm nhận được một dòng sông mang đầy nữ tính: có nét gợi cảm, có sự nổi loạn, nhưng lại vô cùng quyến rũ. Cô gái ấy như đang sống hết mình với tuổi trẻ, với tự do, với đam mê, chưa bị gò bó bởi khuôn mẫu hay khuất phục trước điều gì. Đó là hình ảnh rất đặc trưng cho thiên nhiên Việt Nam nói chung và sông Hương nói riêng – hoang sơ mà đẹp, dữ dội mà hiền hòa.

Đặc biệt, dù phóng khoáng và tự do đến mấy, dòng sông ấy vẫn có một khát khao hướng về điểm đến, vẫn mang “một nỗi nhớ khôn nguôi về một người tình”. Đó chính là thành phố Huế – miền đất của thơ ca, của văn hóa, của sự dịu dàng sâu lắng. Có thể nói, sông Hương trong đoạn này không chỉ là hình ảnh thiên nhiên được miêu tả bằng văn chương, mà còn là biểu tượng cho con người xứ Huế: sống mạnh mẽ, cá tính, nhưng luôn hướng về cái đẹp, về giá trị truyền thống, về chiều sâu văn hóa tâm linh. Dòng chảy từ rừng già về đồng bằng ấy chính là hành trình của sự tự nguyện hiến dâng, là một biểu tượng trữ tình sâu sắc.

Bút pháp của Hoàng Phủ Ngọc Tường vừa giàu chất trí tuệ, vừa đậm chất trữ tình. Ông không chỉ dùng từ ngữ để tả, mà còn dùng cảm xúc để khơi gợi. Dưới ngòi bút ấy, sông Hương ở thượng nguồn không phải là dòng sông địa lý, mà là một tác phẩm nghệ thuật sống động, nơi kết tinh giữa thiên nhiên và con người, giữa hoang dại và trầm lặng, giữa cái bản năng và cái duyên dáng văn hóa.

Tóm lại, hình ảnh sông Hương ở thượng nguồn trong bút ký “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc. Nó không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên Trường Sơn, mà còn khắc họa một dòng sông mang tâm hồn, có cảm xúc, biết yêu thương và dâng hiến. Qua đó, ta thấy rõ tình yêu thiết tha, sâu nặng của Hoàng Phủ Ngọc Tường dành cho quê hương, cho Huế và cho dòng sông đã trở thành máu thịt của vùng đất này.

Thông tin về Mẫu bài văn Cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất? chỉ mang tính chất tham khảo.

Mẫu bài văn Cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất?

Mẫu bài văn Cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất? (Hình từ Internet)

Nhiệm vụ và quyền hạn của trường học là gì?

Căn cứ theo Điều 3 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT quy định về nhiệm vụ và quyền hạn của trường học như sau:

[1] Xây dựng chiến lược, kế hoạch phát triển nhà trường gắn với điều kiện kinh tế - xã hội của địa phương; xác định tầm nhìn, sứ mệnh, các giá trị cốt lõi về giáo dục, văn hóa, lịch sử và truyền thống của nhà trường.

[2] Xây dựng và tổ chức thực hiện kế hoạch giáo dục của nhà trường theo chương trình giáo dục phổ thông do Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành. Phối hợp với gia đình học sinh, tổ chức và cá nhân trong tổ chức các hoạt động giáo dục.

[3] Tuyển sinh và tiếp nhận học sinh, quản lý học sinh theo quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo.

[4] Thực hiện kế hoạch phổ cập giáo dục trong phạm vi được phân công.

[5] Tổ chức cho giáo viên, nhân viên, học sinh tham gia các hoạt động xã hội.

[6] Quản lý giáo viên, nhân viên theo quy định của pháp luật.

[7] Huy động, quản lý, sử dụng các nguồn lực cho hoạt động giáo dục theo quy định của pháp luật.

[8] Quản lý, sử dụng và bảo quản cơ sở vật chất, trang thiết bị theo quy định của pháp luật.

[9] Thực hiện các hoạt động về bảo đảm chất lượng giáo dục, đánh giá và kiểm định chất lượng giáo dục theo quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo.

[10] Thực hiện công khai về cam kết chất lượng giáo dục, các điều kiện bảo đảm chất lượng giáo dục và thu, chi tài chính theo quy định của pháp luật.

[11] Thực hiện dân chủ, trách nhiệm giải trình của cơ sở giáo dục trong quản lý các hoạt động giáo dục; bảo đảm việc tham gia của học sinh, gia đình và xã hội trong quản lý các hoạt động giáo dục theo quy định của pháp luật.

[12] Thực hiện các nhiệm vụ và quyền khác theo quy định của pháp luật.

Thành phần hội đồng trong trường học bao gồm?

Căn cứ theo Điều 12 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT quy định về các hội đồng khác trong nhà trường như sau:

[1] Hội đồng thi đua và khen thưởng

Hội đồng thi đua khen thưởng được thành lập vào đầu mỗi năm học để giúp hiệu trưởng tổ chức các phong trào thi đua, đề nghị danh sách khen thưởng đối với cán bộ, giáo viên, nhân viên, học sinh trong nhà trường. Hội đồng thi đua khen thưởng do hiệu trưởng thành lập và làm chủ tịch. Các thành viên của hội đồng thi đua khen thưởng gồm: bí thư cấp ủy, phó hiệu trưởng, đại diện hội đồng trường, chủ tịch Công đoàn, bí thư Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh (nếu có), tổng phụ trách Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh (nếu có), tổ trưởng tổ chuyên môn, tổ trưởng tổ văn phòng và các giáo viên chủ nhiệm lớp.

[2] Hội đồng kỷ luật

- Hội đồng kỷ luật học sinh được thành lập để xét hoặc xóa kỷ luật đối với học sinh theo từng vụ việc. Hội đồng kỷ luật học sinh do hiệu trưởng quyết định thành lập và làm chủ tịch. Các thành viên của hội đồng gồm: phó hiệu trưởng, bí thư Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh (nếu có), tổng phụ trách Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh (nếu có), giáo viên chủ nhiệm lớp có học sinh vi phạm, một số giáo viên có kinh nghiệm giáo dục và trưởng ban đại diện cha mẹ học sinh của trường.

- Hội đồng kỷ luật cán bộ, giáo viên, nhân viên được thành lập để xét và đề nghị xử lý kỷ luật đối với cán bộ, giáo viên, nhân viên theo từng vụ việc. Việc thành lập, thành phần và hoạt động của hội đồng kỷ luật cán bộ, giáo viên, nhân viên được thực hiện theo quy định của pháp luật.

[3] Hội đồng tư vấn

Các hội đồng tư vấn do hiệu trưởng thành lập theo yêu cầu cụ thể của từng công việc. Nhiệm vụ, thành phần và thời gian hoạt động của các hội đồng tư vấn do hiệu trưởng quy định.

23 Ngô Quang Khánh

- Nội dung nêu trên được NhanSu.vn biên soạn và chỉ mang tính chất tham khảo, không thay thế thông tin chính thức từ nhà tuyển dụng;

- Điều khoản được áp dụng (nếu có) có thể đã hết hiệu lực tại thời điểm bạn đang đọc. Quý khách vui lòng kiểm tra lại trước khi áp dụng;

- Mọi ý kiến thắc mắc về bản quyền, nội dung của bài viết vui lòng liên hệ qua địa chỉ email [email protected];

CHỦ QUẢN: Công ty TNHH THƯ VIỆN PHÁP LUẬT

Mã số thuế: 0315459414, cấp ngày: 04/01/2019, nơi cấp: Sở Kế hoạch và Đầu tư TP HCM.

Đại diện theo pháp luật: Ông Bùi Tường Vũ

GP thiết lập trang TTĐTTH số 30/GP-TTĐT, do Sở TTTT TP.HCM cấp ngày 15/06/2022.

Giấy phép hoạt động dịch vụ việc làm số: 4639/2025/10/SLĐTBXH-VLATLĐ cấp ngày 25/02/2025.

Địa chỉ trụ sở: P.702A , Centre Point, 106 Nguyễn Văn Trỗi, P.8, Q. Phú Nhuận, TP. HCM;

THƯ VIỆN PHÁP LUẬT
...loại rủi ro pháp lý, nắm cơ hội làm giàu...
Thư Viện Nhà Đất
...hiểu pháp lý, rõ quy hoạch, giao dịch nhanh...